14. Buồn Thay Số Phận Vô Thường.
14. Buồn thay số phận vô thường.
Buồn thay số phận vô thường, 589
Sinh ra để phải lên đường tòng binh.
Nếu không bỏ xác thình lình,
Cụt chân, mù mắt, thương binh suốt đời.
Buồn thay số phận vô thường, 593
Sinh ra miền Bắc lên đường vào Nam.
Phây thân bỏ xác trong rừng,
Chỉ vì số phận cổng lưng Bác Hồ.
Buồn thay số phận những ai, 597
Sinh ra vào lúc chia hai nước nhà.
Hòa bình đã được bốn mươi,
Mừng thay cho những lớp người sinh sau.
Trải qua một cuộc bể dâu, 601
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng. (Truyện Kiều)
Độc lập đã bốn mươi năm,
Sao ông nhà nước còn nằm với Hoa?
Giặc Tàu đã chiếm tới lề, 605
Vẫn còn ngáy ngũ mãi mê chốn nào.
Việt Nam tỉnh lại cho mau!
Nâng cao dân trí cùng nhau giữ nhà.
Trước kia dại dột vô minh, 609
Chỉ vì không biết Lenin, Bác Hồ.
Nhưng nay đã thấy thật tình,
Dứt ngay chế độ bất bình với dân.
Dân Việt là dân hào hùng, 613
Bao nhiêu thử thách ta cùng đứng lên.
Đuổi Tây, chống Nhật, đánh Tàu,
Nhưng đừng dại dột đánh nhau suốt đời.
Triệu người dân Việt như tôi, 617
Mong sao dân chủ để tôi được về.
Mất cha mất mẹ đã lâu,
Nếu quê hương mất làm trâu suốt đời.#