16. Có Thêm 1 Gia Đình Việt Nam Đến Latrobe, PA.
16. Có thêm 1 gia đình Việt Nam đến Latrobe, PA.
Mình đi chung với Penny, 657
Phi trường Pittsburgh đón người Việt Nam.
Gia đình tị nạn mới sang.
Anh chị tên Trọng, Liên là người em.
Hai người có cậu con trai, 661
Cô Liên Bác sĩ ra trường Việt Nam.
Qua đây trai gái gặp nhau,
Gần nhau sẽ mến thấy nhau sẽ cười.
Học hành đã mất ưu tiên, 665
Phải lo kiếm việc kiếm tiền sinh nhai.
Busboy nghề củ cũng ngon,
Miễn sao được việc có còn hơn không.
Khi nào giờ học đã xong, 669
Thay quần thay áo, xách mông đi làm.
Cuộc đời như thế mãi trôi,
Sáng sớm trường học, tối về busboy.
Khi mình vừa có chút tiền, 673
Bèn mời cô bạn tên Liên với mình.
Đi chơi trai gái tỏ tình,
Pizza hai đứa thân tình chia nhau.
Cô về khoe với ông anh, 677
Là tôi với cổ đi ăn nhà hàng.
Ông anh chắc cũng không màng,
Cho phép em gái với chàng sinh viên.
Hai đứa đùa giởn thân tình, 681
Như đã quen biết chúng mình yêu nhau.
Nhưng vì không hiểu vì sao,
Cô ta chọc ghẹo tên sao lạ kỳ.
Mình nghe tự ái tức thì, 685
Nhưng không muốn nói lời gì với cô.
Ngày sau điện thoại gọi vô,
Nghe cô thốt nhỏ là cô yêu mình.
Mình còn tức giận cô ta, 689
Tại sao chọc ghẹo tên Lay của mình.
Khi ai chọc ghẹo tên mình,
Có yêu cũng bỏ, gặp mình cũng lơ.
Cho nên mình mới nín thinh, 693
Không thèm nói lại là mình yêu cô.
“Thôi thôi” cô nói với mình,
Kể như tình chết giữa mình với Liên.#