Biển và Anh
BIỂN VÀ ANH
Chiều nay sóng dậy giữa khơi
Cuối tháng tư đó anh rời nơi đây.
Lửa binh, biến loạn… ngập đầy !
Lệ tràn khoé mắt chia tay nghẹn ngào.
Vội vàng chẳng nói câu nào!
Ngàn điều thổn thức mà sao không lời
Bóng tàu biến giữa chân trời
Lênh đênh trôi dạt nơi nào phương xa
***
Bao năm tàn nhẫn trôi qua.
Biệt tin vắng bóng giữa lòng đại dương.
Sóng cao gầm thét nhớ thương
Biển đưa anh đến một phương trời nào !
Ngoài khơi, sóng vẫn dạt dào.
Từng đợt vỗ mạnh kêu gào tên anh.
Mênh mông sắc nước trong xanh.
Trùng dương biền biệt biết anh chốn nào !
***
Tối qua đêm đầy trăng sao.
Chập chờn ác mộng ngập vào giấc mơ.
Từ nơi sâu hút bơ vơ
Hãi hùng tiếng hét đợi chờ trông mong.
Biển cuốn lấy anh vào lòng.
Xác thân chìm đắm bềnh bồng đong đưa.
Bọt biển tan nát lưa thưa…
Cơ thể từng mảnh dư thừa mọi phương…
***
Ngàn trùng sóng gió đại dương
Xóa tan dấu vết con đường anh đi.
Đất trời biến động chuyển di !
Nỗi buồn sâu đậm biệt ly vẫn còn
Sóng biển gào thét gọi hồn.
Đáy sâu vực thẳm cất chôn ngàn đời
Hôm nay biển động ngoài khơi
Tiếng anh uất ức nghẹn ngào vọng vang…
Bay cao vút tận mây ngàn
Máu hòa bọt biển, thở than ngàn đời 😭.
©Kim Quang