Hoa Phuong & Girls

Ai Thương Thì Nói

Ai Thương Thì Nói

Thương mà chẳng dám nói ra
Sợ rằng lũ bạn nói ra nói vào?
Bây giờ mới dám thì thào
Thật là quá muộn, lời vào lời ra.

Lúc xưa không nói toẹt ra
Để lòng khỏi phải lo xa lo gần.
Già rồi đừng có tần ngần
Mang theo tình chết mộ phần ai lo?

Jim Huỳnh
4/5/2016

Similar Posts

  • Mầm Đông

    MẦM ĐÔNG Gió buốt rét, tuyết đóng băng giá lạnh Cơn bão lốc xuyên suốt tận hồn ta Xóa mất màu xanh thiên nhiên mượt mà Lạc loài lang thang chạy tìm bóng mát ! Vài dòng thơ cho đời bớt tẻ nhạt. Tạo niềm vui, tránh ngột ngạt cõi trần Cầm cây bút, viết…

  • Ái Ân Già

    Ái ân già Ước gì tôi có được nàngNhư bốn mươi năm trước, trẻ và sang.Bây giờ thì thật bẻ bàngDa nhăn, tóc bạc, khô khan, lạnh lùng. Đôi khi lòng cũng cầu mongSao cho ngọn lửa trong lòng lâng lâng.Đưa tay rờ mó từng phần,Hởi ơi sao nó không nâng chút nào. Cố lên…

  • Nhớ Phan Rang

    Nhớ Phan Rang Phan Rang buồn lắm em ơi?Mùa thời quá nắng, mùa thời dư mưa.Bây giờ phố xá lưa thưaKẻ ưa ngoại quốc, người ưa Sài Gòn. Phan Rang bởi thế buồn nonBồ Đề vắng bóng như con thuyền chiều.Duy Tân trông vẽ tiêu điềuChỉ còn Công Trứ ấp yêu trong lòng. Anh thì cứ…

  • Ăn Cơm Ăn Phở

    Ăn Cơm Ăn Phở Nhiều lúc thèm ăn phởDù phở dỡ cũng ngonCơm nhà dù có ngonNhưng ăn hoài thấy dỡ. Chỉ sợ nỗi bà xãNếu bắt được thì bãSẽ bầm mình tươi tãĂn cơm nhà cho đã. Vì cơm nhà không canhNên không thể nuốt nhanhĂn cơm thành ra ớnMình thích phở tái lớn. Nhiều…