Home VN 1994

Bốn Mươi Năm Xa Nhà

Bốn Mươi Năm Xa Nhà

Bốn mươi năm xa nhà
Một phương trời thật xa
Mây Việt Nam bay qua
Kêu ta trở về nhà
Nơi mà ta sinh ra.

Ngôi nhà vẫn còn đấy
Như trông chờ ta đây
Cha mẹ đã theo mây
Còn ta tuổi đã dày
Thân ta cũng đã gầy.

Thời gian như mây bay
Chẳng một chút mảy may
Thấy mây ta đưa tay
Xin cho mây ngừng bay
Nhưng mây vẫn không hay.

Bốn mươi năm tha phương
Người bạn gái tôi thương
Khi còn đến sân trường
Như đôi chim uyên ương
Chỉ mình tôi nhớ thương.

Con đường vẫn còn đấy
Như trông chờ ta đây
Ngôi trường đã theo mây
Còn ta thân đã gầy
Sớm muộn cũng theo mây.

Thời gian đi theo mây
Qua thăm ta bên này
Thấy mây ta đưa tay
Xin dừng lại chốn này
Nhưng mây vẫn cứ bay.

Jim Huynh
April 2015

Similar Posts

  • Thuở Nào Biết Yêu

    Thuở Nào Biết Yêu Nhớ thời hoa phượng quê nhàBởi vì hoa phượng không là của ai.Mối tình như đã thiên thaiMộ hương đã tắt không ai thắp dùm. Xưa nàng chẳng hỏi chẳng chàoCòn tui lủi thỉu đi vào đi ra.Học về  đi thọc bi daĐi lên đi xuống nhìn qua nhà nàng. Không…

  • Ăn Cơm Ăn Phở

    Ăn Cơm Ăn Phở Nhiều lúc thèm ăn phởDù phở dỡ cũng ngonCơm nhà dù có ngonNhưng ăn hoài thấy dỡ. Chỉ sợ nỗi bà xãNếu bắt được thì bãSẽ bầm mình tươi tãĂn cơm nhà cho đã. Vì cơm nhà không canhNên không thể nuốt nhanhĂn cơm thành ra ớnMình thích phở tái lớn. Nhiều…

  • Ai Thương Thì Nói

    Ai Thương Thì Nói Thương mà chẳng dám nói raSợ rằng lũ bạn nói ra nói vào?Bây giờ mới dám thì thàoThật là quá muộn, lời vào lời ra. Lúc xưa không nói toẹt raĐể lòng khỏi phải lo xa lo gần.Già rồi đừng có tần ngầnMang theo tình chết mộ phần ai lo? Jim…

  • Mầm Đông

    MẦM ĐÔNG Gió buốt rét, tuyết đóng băng giá lạnh Cơn bão lốc xuyên suốt tận hồn ta Xóa mất màu xanh thiên nhiên mượt mà Lạc loài lang thang chạy tìm bóng mát ! Vài dòng thơ cho đời bớt tẻ nhạt. Tạo niềm vui, tránh ngột ngạt cõi trần Cầm cây bút, viết…

  • Nhớ Phan Rang

    Nhớ Phan Rang Phan Rang buồn lắm em ơi?Mùa thời quá nắng, mùa thời dư mưa.Bây giờ phố xá lưa thưaKẻ ưa ngoại quốc, người ưa Sài Gòn. Phan Rang bởi thế buồn nonBồ Đề vắng bóng như con thuyền chiều.Duy Tân trông vẽ tiêu điềuChỉ còn Công Trứ ấp yêu trong lòng. Anh thì cứ…