![Chùa Ông Phan Rang](https://vietwrite.net/wp-content/uploads/Phan-Rang.jpg)
Similar Posts
![Tiếng Gọi Quê Hương](https://vietwrite.net/wp-content/uploads/2023/02/Home2-VN-1994-768x535.jpg)
Tiếng Gọi Quê Hương
Tiếng Gọi Quê Hương Bao nhiêu năm xa nhàMột phương trời thật xaMây Việt Nam bay quaKêu ta trở về nhà.Nơi mà ta sanh ra. Ngôi nhà vẫn còn đấyNhư trông chờ ta đây?Cha mẹ đã theo mâyCòn ta ở bên nàyChỉ biết xiết hai tay. Thời gian như mây bayChẳng một chút mảy mayThấy…
![Ăn Cơm Ăn Phở](https://vietwrite.net/wp-content/uploads/Ăn-Cơm-Ăn-Phở-768x509.jpg)
Ăn Cơm Ăn Phở
Ăn Cơm Ăn Phở Nhiều lúc thèm ăn phởDù phở dỡ cũng ngonCơm nhà dù có ngonNhưng ăn hoài thấy dỡ. Chỉ sợ nỗi bà xãNếu bắt được thì bãSẽ bầm mình tươi tãĂn cơm nhà cho đã. Vì cơm nhà không canhNên không thể nuốt nhanhĂn cơm thành ra ớnMình thích phở tái lớn. Nhiều…
![Jim Huynh](https://vietwrite.net/wp-content/uploads/Mom-Dad-2004-768x509.jpg)
Tình Yêu Không Già
Tình Yêu Không Già Tình yêu như thuốc cần saNghe qua thì sợ nhưng đa số liều.Đố ai một sớm một chiềuLàm sao có thể biết nhiều về yêu? Cho nên cứ mãi học yêuNhưng đừng có dại để yêu cầm đầu.Có yêu mới biêt u sầuNếu còn rung động thì đâu sợ gì. Bây…
![Chùa Ông Phan Rang](https://vietwrite.net/wp-content/uploads/Phan-Rang-768x509.jpg)
Con Đường Mang Tên Em
Con Đường Mang Tên Em Con đường sát cổng làng,Mà tôi thường lang thang.Thầm mong thấy dáng nàng,Để tim bớt rộn ràng. Nhưng nàng đã vội vàng,Với một người giàu sang.Còn tôi vẫn lang thang,Khóc cuộc tình dỡ dang. Jim HuynhJanuary 2016
![Nhớ Thời Hoa Phượng](https://vietwrite.net/wp-content/uploads/Thoi-Hoa-Phuong-768x512.jpg)
Nhớ Thời Hoa Phượng
Nhớ thời hoa phượng xa xưa Nhớ cô bạn gái tuổi vừa mười ba. Cô ta làm bộ lơ là Nhiều lần bắt gặp lén qua nhìn mình. Thế nên bổng thấy si tình Nhưng vì quá nhát nên mình làm ngơ. Bây giờ mượn viết làm thơ Nhớ thời hoa phượng mộng mơ thật…
![Jim Huynh & Synay Huynh](https://vietwrite.net/wp-content/uploads/Pittsburgh-2012-768x509.jpg)
Ái Ân Già
Ái ân già Ước gì tôi có được nàngNhư bốn mươi năm trước, trẻ và sang.Bây giờ thì thật bẻ bàngDa nhăn, tóc bạc, khô khan, lạnh lùng. Đôi khi lòng cũng cầu mongSao cho ngọn lửa trong lòng lâng lâng.Đưa tay rờ mó từng phần,Hởi ơi sao nó không nâng chút nào. Cố lên…